Tất cả những phiền não không phải có cội nguồn từ “làm không được” mà chúng đến từ “không buông bỏ được”.

Cổ nhân coi trọng “danh chính ngôn thuận”, mấy ngàn năm qua cũng đều là như vậy, nên dễ thành đại sự.

Kính người chính là kính mình, thắng nhỏ dùng lực, thắng lớn dùng trí, toàn thắng dùng đạo, đạo là sự dung hoà của lực, trí và đức.

Nước càng sâu càng tĩnh, người càng hiểu biết nhiều càng khiêm nhường.

Trên đời, gặp được người đáng tin cậy chính là “phúc”.

Cuộc sống do chính chúng ta tạo ra, phước lành là tự mình mang đến.

Con người sinh ra trắng tay thì cũng nên tay trắng trở về với cát bụi! và “ tấm vải liệm không có túi”! Vì vậy hãy cho tất cả những gì có thể để có một cuộc đời hữu ích và sống thanh thản.

Chúng ta không cần phải ao ước cᴜộc sống của bất kỳ một ai. Bởi cũng như chúng ta, những thứ họ đạt được đều phải chịu đánh đổi một điều gì đó quan tɾọng.

Trong cuộc sống, khi bị người khác hiểu lầm nếu có thể mỉm cười cho qua, thì đó là một tố chất hàm dưỡng. Khi chịu thiệt thòi vẫn có thể cười xoà vui vẻ, thì đó là sự khoáng đạt. Nhiều khi trầm lặng, không phải là không muốn nói, mà là lúc này sự im lặng đáng giá hơn cả ngàn lời.

Giá trị của bạn là do bạn quyết định vì vậy hãy sống thật tốt, đừng quan tâm đến những gì người khác nghĩ về bạn, hãy sống thật với bản thân như vậy bạn mới cảm thấy nhẹ nhõm.

Thuận theo Thiên đạo làm con phải lấy chữ Hiếu làm đầu, con cái phải luôn ghi nhớ và tìm cách báo đáp công ơn dưỡng dục trời biển của cha mẹ

Angle Up